![]() |
Ảnh: AI |
Mỗi khi gió lạnh đầu đông rít qua từng kẽ lá, báo hiệu một năm nữa sắp trôi qua, lòng người ở quê lại dâng lên những nỗi háo hức khó tả. Dù chỉ còn là vài ba ngày cuối cùng của tháng Chạp, không khí Tết dường như đã thấm vào từng cơn gió, từng nhịp thở, từng bước chân của người làng.
Buổi sáng sớm, khi những tia nắng yếu ớt còn lấp ló qua hàng cây, cả làng đã bừng dậy với âm thanh rộn rã. Tiếng gà gáy vang vọng từ xa xôi, tiếng xe đạp lách cách của mấy cô, mấy dì đi chợ sớm, tiếng bước chân vội vã của người dân tranh thủ lo nốt những công việc còn dang dở trước Tết. Khắp nẻo đường làng, người người tất bật mua sắm, dọn dẹp, chuẩn bị cho một cái Tết đủ đầy.
Những ngày này, chợ quê không khác gì một lễ hội nhỏ. Chợ không chỉ đông vui, mà còn mang trong mình cả hương vị của ngày Tết sắp đến. Cái mùi thơm nồng nàn của những bó lá dong xanh mướt để gói bánh chưng, mùi ngọt ngào của những hàng mứt dừa, mứt bí, mùi thơm phức của mấy gian hàng bán gạo nếp, đỗ xanh khiến người ta không thể không mỉm cười. Người bán kẻ mua trao nhau những lời hỏi han, hẹn hò nhau qua những ngày giáp Tết. Nét mặt ai cũng ánh lên sự tươi vui, chờ đón một năm mới sắp sang.
Trên con đường làng, từng nhà cũng đã bắt đầu dọn dẹp, trang hoàng lại mái ấm của mình. Những mái ngói đỏ tươi như được nhuộm lại sau khi lớp rêu phong được chà sạch. Cây mai, cây đào trước sân cũng được vun bón, cắt tỉa, chờ ngày bung nở rực rỡ. Ở góc sân, những ông cụ bà cụ ngồi bên chiếc ghế tre, vừa gói bánh chưng, vừa kể nhau nghe về cái Tết năm xưa. Tiếng cười giòn giã của đám trẻ con vang vọng khắp nơi, chúng chạy nhảy tung tăng với niềm háo hức mong chờ những phong bao lì xì đỏ rực trong tay.
Buổi chiều, khi mặt trời dần khuất sau rặng núi xa, cả làng như được bao phủ bởi một không gian trầm lắng hơn. Nhưng dù không còn những âm thanh nhộn nhịp ban ngày, lòng người vẫn chẳng bớt xốn xang. Những nhà có người thân đi làm ăn xa vẫn thường ngóng trông về con đường làng, nơi mà mỗi khi Tết đến, họ sẽ trở về đoàn tụ. Cảnh tượng ấy làm cho không khí ngày Tết ở quê luôn ngập tràn yêu thương và cảm xúc.
Rồi đêm xuống, khi màn đêm phủ kín, cả làng quê vẫn chưa thực sự yên giấc. Ánh sáng từ những ngọn đèn dầu le lói qua khung cửa sổ, tiếng cười nói vẫn còn vang vọng từ những ngôi nhà chưa kịp đóng cửa. Người người quây quần bên mâm cơm cuối năm, những món ăn giản dị nhưng chứa đựng đầy tình cảm. Mấy đứa trẻ mơ màng trong lòng mẹ, chờ đợi khoảnh khắc được nghe pháo nổ và thức dậy với một năm mới tràn đầy niềm vui.
Tết ở làng quê không chỉ là thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, mà còn là dịp để gắn kết tình cảm gia đình, cộng đồng. Đó là khi người ta tạm quên đi những khó khăn, lo toan của cuộc sống thường ngày để cùng nhau sum vầy, chia sẻ và trân trọng từng giây phút bên người thân. Chính không khí giản dị nhưng đầm ấm ấy đã tạo nên một cái Tết quê thật đặc biệt, khiến ai đi xa cũng không khỏi bồi hồi khi nghĩ về nơi chôn rau cắt rốn.
Những ngày giáp Tết, lòng người quê tràn ngập niềm hy vọng về một năm mới bình an, may mắn. Tiếng chuông chùa vang vọng khắp thôn xóm, lời cầu nguyện cho một mùa xuân tươi đẹp vang lên, nhắc nhở mọi người về ý nghĩa thiêng liêng của Tết. Trong từng nếp nhà, từng con ngõ nhỏ, từng ngôi đình, làng quê hiện lên như một bức tranh yên bình, nơi mà Tết không chỉ là một ngày lễ, mà là cả một truyền thống được giữ gìn và trao truyền qua bao thế hệ.
Đăng nhận xét
Bình luận của bạn sẽ được gửi đi để biên tập trước khi đăng tải. Cảm ơn bạn!