(NHTO) - Bên bờ sông Hồng, chỉ có nắng và gió. Dòng sông lặng lẽ trôi, đỏ nặng phù sa như hơi thở sâu thẳm của miền đất mẹ. Mặt nước loang loáng ánh vàng, phản chiếu nền trời cao rộng không một gợn mây. Trên bãi bồi, cỏ dại mọc xanh rờn, lũ trẻ con chạy chân trần giữa triền đất, tiếng cười vang vọng cả một vùng sông gió. Xa xa, những con thuyền nhỏ nằm im lìm, như đang nghe sông kể chuyện. Không cầu, không phố xá, chỉ có một Hà Nội mộc mạc, yên bình – nơi thời gian dường như trôi chậm lại, hiền lành như chính dòng sông.

Đăng nhận xét
Bình luận của bạn sẽ được gửi đi để biên tập trước khi đăng tải. Cảm ơn bạn!